Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2007

VŨ HY TRIỆU

VŨ HY TRIỆU


Trích từ tập thơ: NHÀ CÓ MẢNG TƯỜNG HOA

Nxb: Văn nghệ sắp xuất bản

thơ

TƯỞNG CHỪNG CA DAO


yêu nhau đã mấy mùa thu

thôi đừng như lá cuốn mù mịt xa

yêu nhau đã mấy mùa hoa

tàn hương một đóa xót xa cũng đành

thà rằng như con chim xanh

hót mây hót gió trên cành hư không

yêu nhau đã mấy mùa đông

tình như sương khói chạnh lòng không em?

gió đưa lá rụng bên thềm

tiếc chi một thuở còn mềm môi nhau।


NGÀY CÓ CON TRÊN ĐỜI

Cho con gái Nhật Hạ

mẹ sinh con một ngày đầu hạ

con có mặt trên đời làm ấm dịu lòng ba

ba chẳng có gì cho con - mừng tiếng khóc oa oa

và vòng tay ngày đầu tiên đón con vào cuộc sống

mẹ sẽ cho con ngọt ngào dòng sữa nóng

êm mát lời ru chảy suốt tuổi thơ con

ấm áp tình thương chiu chắt tháng năm tròn

cùng khát vọng - niềm tin nuôi con khôn lớn

ba muốn con hãy là chồi non mơn mởn

sống thật hồn nhiên giữa đất rộng trời cao

và mỗi khi đất trời nổi cơn giông bão

cũng đừng lo - ba mẹ là bóng cả chở che

ba muốn con như vầng trăng sáng đêm hè

trong trẻo giữa trời xanh đầy gió lộng

ba tin con giữa bộn bề cuộc sưëng

sẽ thật thà không gian dối tính toan

ba muốn con là ngọn gió hiền ngoan

thổi mát đời ba - vuốt ve đời mẹ

và những tháng năm một thời con thơ trẻ

đầy ấp tiếng cười và tràn ngập niềm vui।


GIỌT BUỒN


em đi

từ độ đông tàn

từ trăng chếch bóng

từ ngàn tịch liêu

từ trong

sâu thẳm một chiều

ngẩn ngơ

từng giọt

buồn-thiu-thắt-buồn।


NÓI VỚI VỢ HIỀN

Em – vầng trăng của riêng anh

giữa trời đêm sáng long lanh - ấm lòng

những ngày hương lửa mặn nồng

cảm ơn em rạng tấm lòng sắt son

yêu chồng - đau đáu thương con

gió lay mặc gió - đầu non xanh ngời।


VỐN LÀ HỒN NHIÊN

Tặng anh Nguyễn Bắc Sơn


ta nói rằng ta anh hùng

sao mi lại bảo ta khùng ta điên

thưa rằng trong cõi vô biên

mắc gì ta phải hồn nhiên, vốn là...