MƯỜI HAI MÙA
TRĂNG XA HUẾ
Mười hai mùa
trăng xa Huế
Con nước vẫn
trôi, nỗi buồn vẫn chảy
Ta vẫn ngồi
trên cao cho nỗi nhớ về xuôi
Nhấp nháp trên
môi điếu thuốc cháy vèo theo cuộc sống
Thôi!
Đôi nỗi buồn…
Vào hai bờ
sông vắng
Những xót xa
quẳng lại sau lưng
Hãy cho ta…
Nhưng ngày
tháng ở rừng
Một chút bình
an không cần tên tuổi
Hãy cho ta…
Đêm dài thôi
mệt mõi
Để nhớ em như
thế đủ lắm rồi
Mười hai mùa
trăng xa Huế
Lên ở rừng
không có rượu đêm trăng
Chén nước trà
cũng say tình bằng hữu
Nghe con tắt
kè kêu…
Cười bảo: sắp
về…
Mười hai mùa
trăng
Ở đâu rồi nỗi
nhớ…
Ta chưa say… thì
biết lấy gì về!