TRẦN THỊ CỔ TÍCH
GIỮA THÀNH PHỐ CHƯA QUEN
Chiều lang thang cùng mưa bay trong nắng
Lòng hỏi thầm còn lại những gì đây?
Đường ta đi, gót mòn thênh thang lắm
Tiếng hát người lồng lộng giữa trời mây
Xin gửi hết thương yêu về cố quận
Phố vẫn hiền trong nỗi nhớ hôm nay
Nhớ hái giùm ta nhành duyên sứ trắng
Hương thân tình còn tỏa ngát trên tay
Ta bây giờ lòng như con đường vắng
Ngẩn ngơ nhìn từng vạt nắng vàng phai
Xuân chưa về nên mai chưa nở trắng
Ta chưa về nên khói thuốc bỗng cay...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét