DƯƠNG ĐÌNH HÙNG
Cúi dầu dưới thác đổ.
Thân nõn nà trầm mình bên thác suối
Sao em không?
Đón nước, tự nguồn cao.
Đôi bàn chân, bám chặt cát ứ trào.
Tâm tỉnh lặng, lắng nghe lời nước dội.
Em sẽ thấy áánh dương trời soi rọi.
Nắng rọi rừng, chiếu nóng trái hồng tim।
Con nước dội, động tung đầu đen tối.
Cuốn trôi đi dấu tích kiếp trầm luân.
Rửa sạch hết bụi trần vây tóc rối.
Hai chân em - run rẫy - động rung đời।
Đôi vai gồng, bủa vây cơn nghiệt ngã.
Thân em cong, gánh chịu gió phong ba.
Cơn máu cuộn – cuộn tràn luồn máu lạnh.
Đôi ngực căng tươi lộ dáng xuân nồng.
Em cứ mặc cho dòng đời trôi vô tận.
Cố lắng nghe tiếng vọng ở kiếp này!
Lời thầm thì, gió cây bên thác suối.
Chim kêu vang thanh thót động rừng Tiên.
Dòng thác đổ chứng nghiệm đời bất tận.
Vàn khóc than nổi dậy chốn bể dâu.
Đầu cúi xuống, hồn dìm tâm an lạc.
Bao ưu phiền trôi dạt đáy vực sâu ।/.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét