Ngày rơi… lủng lẵng
vướng trên nhành khô giọt lệ đắng lòng
tiếng chim nghẹn cổ gục đầu trên lá cỏ
em dần xa…xa vời hơn cổ tích
đêm. sao không rơi…
đêm vướng lại trong lòng
lời yêu thương hoài niệm cọ xát
tan tác gió hôn hoàng.
Ai dửng dưng ném đá vào kỷ niệm.
Cho vết đau loảng xoảng bước ta về.
Saigon mưa 10.2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét