THUÝ HỒNG
VỚI “NGUYỆT ĐỘNG”
đêm nguyệt động xin anh đừng gợi lại
để lòng em thương nhớ đến trăm chiều
ngỡ xa cách một mối tình lẩn khuất
có ai ngờ biển dậy sóng miên man...
xin đừng hái màu xanh nơi khóe mắt
để em mơ...khao khác đến nao lòng
xin đừng hái nửa đời đau lầm lỡ
nghĩa địa buồn có lúc cũng thiêu thân!
thôi anh nhé, mùa sau mùa trái ngọt
vườn địa đàng đón đợi dấu tay tiên.
NGÃ BA
Chiều xa rồi ngã ba ơi
Anh về để nắng vàng rơi tội tình
Em đi, đi với riêng mình
Anh quay quay với bóng hình trói chân
Đêm ngày chưa hết bâng khuâng
Một làn môi đỏ mấy lần nhớ anh
Hoàng hôn rơi rớt bên thềm
Mới hay chiều của ngọt mềm đã qua
Tàu qua rồi mấy ngã ba
Xa anh để ráng chiều pha một đời
Chia tay sao chẳng thành lời
Mà trong đáy mắt rã rời ngã ba.
LƯU LUYẾN
Bàn tay lưu luyến bàn tay
Khoảng không vừa đủ nhớ ngày xa anh
Tàu rời bến đẩm sương đêm
Một bàn tay lạnh như thêm nỗi buồn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét