Tâm tình qua e-mail
Th h:
Anh ơi , em nhớ hình như Xuân Quỳnh có 2 câu thơ: " Bốn mùa thu hoa vẫn vàng như thế. Chỉ em là đã khác với em xưa". Em vào làng báo, bị nhào nặn thành sỏi đá rồi, không còn hiền thục, ướt át như trước nữa đâu. Đừng gửi thư cho em làm gì nữa anh nhé.
Văn viết lộc:
Em vào làng báo em thành sỏi
Đá vẫn vô tình để em đi
Nghìn xưa hiền thục nay còn ướt
ác có đâu mà ! em vội chi ?
Chỉ tội cho anh còn trông ngóng
Đá sỏi vô tình anh vẫn mơ
Bàn chân em dẫm đùa trên đấy
Thì có làm sao! Anh vẫn chờ...
Th h:
Đây là những dòng thơ có sức thôi miên có một không hai. Rất may là công việc thường nhật đã kéo em ra khỏi "Vùng cấm". Em rất bận và vì thế có lẽ rất khó còn những giây phút ngồi làm cả một bài thơ như xưa. Chào anh nhé!
Văn viết lộc:
có một “vùng cấm” (của) riêng em
mai kia, mốt nọ cầm xem thế nào?
nơi nao mà có hàng rào!!!
thì anh chỉ việc trèo cao mà nhìn…
nếu em tính chuyện “trốn tìm”
thì anh lên núi hái sim kiếm tiền
kiếm tiền về học “thôi miên”
dẫu em có hoá cô tiên cũng huề…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét