Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2007

Viêm tịnh

VIÊM TỊNH




ĐỐI TƯỞNG CÙNG EM



Những người bạn cũ mới

của những năm tháng mới cũ

luồn qua những ngọn gió. Ngọn gió độc địa, thổi bay mông lung

mười phương tám hướng

Họ đi như loài hoa cỏ phát tán

nẫy mầm và chọn cho nơi dừng lại. Đất ở đâu cũng là đất. Còn

ta đất cũ, ta già đi cùng rơm rạ. Đón nhận và tiễn biệt.

Giọt nước mắt chảy không khổ đau chẳng hân hoan.

Thời gian, trò đùa của hư vô trên giá sách

rêu mốc bình thường đùa cợt

Đời ơi, trở nên hiu quạnh. Đó là hồi tưởng nhau. Không phải.

Đã hoà quyện từ kiếp nào. Cháy bỏng tình nhân. Người trung tính

vẫn ấp ủ một bóng hình. Đi tìm cho rạch ròi, chộ răng thì chộ mới yên tâm.

Kẻ bần hàn tìm manh áo. Còn người đang yêu cứ áy náy một lần lỡ hẹn.

Em. Ngọt ngào tên lần gọi thì thầm gợi tình trong cơn mộng mị rồi thăng hoa, cửa

địa ngục mở toang ta vào nhau năm tháng có sá gì bạn bè, nói tới nói lui, thở hơi tức tưởi,

ta vẫn tình cùng em.

Vẫn mãi bên ta dòng sông lạnh

chảy cuồn lưu ướt cõi ta bà.

Không có nhận xét nào: